Cố Lan San bị một tên đàn ông túm mái tóc, kéo lê đến góc tường, ấn trên đất, xé toang áo. Thịnh Thế nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mắt đỏ hồng, đảo một vòng, cầm một cục gạch, không chút chần chờ xông đến, đập lên đầu tên đàn ông định làm nhục Cố Lan San.
Căn bản, Cố Lan San không nhìn thấy cảnh tượng này. Trên mặt, khắp người cô đều là vết thương. Khuôn mặt bị người ta đánh sưng, vừa nãy lại bị người ta túm tóc kéo đi một đoạn. Da đầu bị mài đến chảy máu, đau đến mức cô không thể mở mắt ra.
Vốn dĩ, cô tưởng mọi thứ đã hết nhưng lại phát hiện áo bị xé một nửa rồi dừng lại. Cô tưởng mình đang nằm mơ, chậm rãi mở to mắt cảm thấy chất lỏng màu đỏ đang nhỏ xuống mặt mình. Cô hoảng sợ vội vàng nhắm mắt lại.
Mấy tên côn đồ thấy đại ca của mình bị người khác cầm gạch nện vỡ đầu, kêu la một tiếng, vây quanh Thịnh Thế.
Từ nhỏ, Thịnh Thế đã bị ông nội đưa đến bộ đội huấn luyện. Tuy không phải huấn luyện chính thức nhưng có học qua. Hiện tại, anh lại cực kỳ tức giận, cho nên ra quyền, đá chân cực kỳ chuẩn xác, ngoan độc. Trong khoảng thời gian ngắn, đã khiến mấy tên côn đồ khiếp vía.
Tên đại ca kia bị ăn gạch, hơi choáng một lúc, giơ tay sờ lên mặt thấy toàn màu đỏ khiến hắn ta ngốc một lúc rồi lại nhào lên Cố Lan San.
Thịnh Thế vẫn chú ý đến tình huống của Cố Lan San, nhìn thấy cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240243/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.