Ánh mắt Thịnh Thế vẫn nhìn ở trên máy tính, mí mắt không nâng một chút, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, ý bảo người kia có thể rời đi.
Cố Lan San vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Thịnh Thế vẫn như cũ chuyên tâm nhìn chằm chằm máy tính.
Trong thư phòng yên tĩnh lạ thường, Cố Lan San dường như có thể nghe thấy tiếng hít thở của Thịnh Thế.
Cô cố gắng nín thở, sợ chính mình không cẩn thận quấy rầy anh, làm cho anh không vui, nhưng mà thỉnh thoảng lại thật cẩn thận, từ từ thở một hơi.
Thời gian từng chút từng chút qua đi.
Cố Lan San đứng có chút mỏi chân, cô lại cắn răng, miễn cưỡng chống đỡ, một đôi mắt trong suốt, vẫn nhìn trên người Thịnh Thế, luôn luôn quan sát đến anh.
Anh mặc dù đang làm việc, nhưng mà toàn thân trên dưới vẫn chậm rãi tỏa ra khí thế của một bậc đế vương.
Tư thế cử chỉ của anh, tao nhã lại đẹp mắt.
Cố Lan San nhịn không được nhìn có chút ngây người....
Cô vẫn biết bộ dạng Thịnh Thế cực kỳ cực kỳ chói mắt, đi tới chỗ nào tất cả ánh mắt đều tập trung trên người anh, đối với khuôn mặt này, cô sớm đã nhìn thành thói quen rồi.
Nhưng mà không biết vì cái gì, cô cảm thấy Thịnh Thế giờ khắc này, lại cùng Thịnh Thế trong trí nhớ không giống nhau....
Anh thành thục rất nhiều, thu liễm rất nhiều rất nhiều khoa trương và kiêu ngạo, trở nên khiêm tốn, nội liễm, tản ra sâu sắc.
Chẳng bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240125/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.