Edit: Tuyết – nguyethoadatuyet 
Cố Lan San có chút ngại ngùng, nếu nói cả thân người mình đau đớn hết cả thì thật không hay. Cô suy nghĩ hồi lâu rồi mở miệng, từ chối một cách dịu dàng nhất, “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta ngủ đi.” 
Thịnh Thế nghe xong, cánh tay ôm ngang eo cô đột nhiên dùng sức. Cố Lan San nhíu mày. Cô biết anh mất hứng, vì vậy liền dịu dàng, nói, “Anh uống rượu... Nghỉ ngơi một chút đi, nếu không ngày mai thức dậy sẽ đau đầu lắm.” 
Đối với một người đàn ông, chuyện mất hứng nhất chính là bị cắt ngang khi đang hứng trí bừng bừng, chuyện đáng giận nhất chính là lúc chuẩn bị “lên” thì bị người ta cự tuyệt, chẳng khác gì con vịt quay béo bở đột nhiên vụt khỏi tay mình! 
Huống hồ, rõ ràng ban đầu là do Cố Lan San quyến rũ anh, rồi sau đó, người khiến anh mất hứng khi đang ở thời điểm hưng phấn nhất cũng là cô! 
Đáng giận hơn nữa, rõ ràng là cô không muốn tiếp tục, vậy mà lại cố tình giả mù sa mưa, ra vẻ quan tâm anh để cự tuyệt anh! 
Thịnh Thế nóng đến nghẹn cả người, cảm thấy bản thân mình như vừa bị hất văng từ thiên đàng xuống địa ngục. Vẻ mặt nặng nề của anh nhìn Cố Lan San. Thịnh Thế khịt mũi, hừ hừ mấy tiếng rồi cười lạnh, nói, “Cố Lan San, cô đúng là tiến bộ hơn trước, còn dám ầm ĩ kêu ngừng! Tháng này cô kiếm đủ tiền, lo tiền thuốc men cho em trai cô! Nhưng mà cô quên rồi à, còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2240052/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.