Sắc mặt của đương sự Khương Hề trở nên lạnh lùng hơn, lấy đó để che giấu nội tâm đang bấn loạn của mình, ngay khi cậu liếc mắt nhìn thấy Lương Bỉnh ở cách đấy không xa, phụt…… xíu nữa sặc chết luôn.
Chỉ thấy Lương Bỉnh trưng cái bản mặt đầy nam tính, mặc chiếc váy đỏ lòe đỏ loét, người đeo đầy trang sức vàng chóe, những người xung quanh lấy hắn làm trung tâm tự động tản ra thật xa, như kiểu không muốn người khác hiểu lầm mình có quen biết gì hắn vậy đó.
Ôi thấy ghê, cái xì-tai này trông thật vãi chưởng luôn ấy? Một anh đẹp trai ngon lành cành đào nhưng sao đầu óc chập cheng thế này.
Cậu bé Non Xanh lúc trước chửi quỷ nãy giờ cứ mải nhìn chằm chằm Lương Bỉnh, thường lấy tay che mặt bật ra những tiếng nhịn cười: “Hì hì hì hì hì hề hề hề hề hố hố hố hố……” Cho dù muốn cười nhỏ tiếng một chút, nhưng dưới tình huống toàn bộ sảnh đang yên tĩnh, cậu ta vẫn trở thành trung tâm của sự chú ý.
Mà Lương Bỉnh thì mặt không đỏ tim không loạn thản nhiên tiếp nhận sự soi mói và những cái nhìn chăm chú của mọi người, trừ những ánh mắt kinh ngạc và khinh thường ra, sao còn có thêm cái nhìn như kiểu nghiêm trọng lắm ấy?
Người chơi lần lượt soi mói Lương Bỉnh, sắc mặt bỗng nhiên trở nên não nề, sao bọn họ không nghĩ tới việc này chứ?
Bao gồm Khương Hề, sau khi híp mắt nhếch khóe miệng, cũng nghĩ đến chuyện gì đó, các người chơi yêu cầu phải chuẩn bị cho việc ứng cử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-dau-nguoi-trong-game-escape/1136188/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.