Lương Bỉnh dẫn theo Thiến Thiến rời đi, chàng trai nhỏ tuổi Tóc Húi Cua kia cười với Khương Hề rồi cũng đi nốt, lòng yêu cái đẹp thì ai cũng có, tuy tuổi cậu ta không lớn, nhưng đương nhiên có ấn tượng rất tốt với ‘ chị bé ’ xinh đẹp.
Chủ yếu là, bản lĩnh mà Úy Lam biểu hiện không hề thấp, Khương Hề trông lại rất ‘thân mật’ với Úy Lam, không nói đến gì khác, chàng trai Tóc Húi Cua cũng không muốn trở mặt với hai người.
Mắt Kính nghe Lương Bỉnh nói đến nước này rồi, cuối cùng cũng không định tiếp tục làm con thiêu thân đi gây sự nữa, những người khác cũng không ngu ngốc, đã nhìn ra được chỗ dựa hiện nay của Khương Hề là Úy Lam, không cần mình an ủi, bèn nối đuôi nhau rời đi.
Trình Phong Nhã trước khi đi còn liếc mắt nhìn hai anh em Tiền Kim và Tiền Quý đang nằm ở lầu một, xì một tiếng khinh thường, cô ta rất mệt, tối hôm qua hầu hạ ngon lành cành đào vậy mà hai thằng này lừa cô ta, ha ha trừng phạt đúng tội.
Thoáng cái hiện trường chỉ còn lại hai người, Khương Hề và Úy Lam vẫn còn giữ một khoảng cách nhất định, hai người liếc nhau một cái, người trước hít sâu một hơi, cố gắng không đỏ mặt chất vấn nói: “Anh trông cũng muốn gϊếŧ chết tụi nó đấy thôi, vừa rồi còn vào đây làm gì?”
Úy Lam: “Bọn họ có thể bị loại, nhưng không có nghĩa là cậu có thể tùy ý gϊếŧ chết.”
Khương Hề: “Có khác gì nhau đâu?” Cậu từ lầu hai nhẹ nhàng nhảy xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-dau-nguoi-trong-game-escape/1136177/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.