Tên điên vội vàng lắc đầu: “Tôi không thể đi, ba mẹ tôi còn ở đây, tôi……” Nói tới đây thanh âm liền im bặt, bởi vì hắn liếc mắt nhìn thấy cách đó không xa có người đang đứng.
Úy Lam vốn chẳng định tránh đi, bị phát hiện bèn dứt khoát đi ra, bình tĩnh hỏi: “Người làm con rối chính là một bà cụ, bà ta đi đứng còn không xong, không có khả năng cưỡng chế biến mọi người thành con rối, nguyên nhân thật sự rốt cuộc là điều gì?”
Tên điên giật mình liên tục lùi về đằng sau, đang định tiếp tục giả ngây giả dại chạy đi, liền bị Úy Lam tiến lên hai bước đè lại bả vai.
Rõ ràng nhìn đối phương cũng chẳng dùng sức gì mấy, nhưng tên điên lại cảm thấy như nửa người đều vỡ nát, đau đến nỗi hắn nhe răng trợn mắt.
“Không chuẩn bị phối hợp sao?” Người đàn ông hờ hững mở miệng.
Tên điên mau chóng lắc đầu: “Tôi phối hợp……”
Vì thế Úy Lam tạm thời buông lỏng tay ra.
Tên điên một giây sau đã xoay người bỏ chạy!
“Ê đừng!” Khương Hề hô lên một tiếng, trơ mắt nhìn Úy Lam vặn cánh tay tên điên kia một cách bạo lực.
Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp thét lên, trong miệng tên điên đã bị nhét một nùi vải, là chính quần áo của hắn.
Người đàn ông làm xong mọi chuyện liền giương mắt nhìn về phía Khương Hề: “Đau lòng?”
Người sau sửng sốt, cau mày: “Anh có ý gì?”
Úy Lam vẫn chưa trả lời, nhưng Khương Hề mới vừa hỏi xong bèn nói tiếp: “Trước đó tôi hỏi thăm hắn về tin tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-dau-nguoi-trong-game-escape/1136163/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.