Alex một đêm này ngẩn ngẩn ngơ ngơ, chìm chìm nổi nổi, tựa như một chiếc thuyền lá nho nhỏ, theo con sóng dữ của biển rộng không ngừng phập phồng lay động. Alex chỉ nhớ loáng thoáng, bị người đó lăn qua lộn lại cắm ra rút vào, đau nhức nhưng cũng vui vẻ, sau đó bất tỉnh nặng nề thiếp đi, chỉ là thân thể vẫn như trước cảm giác được động tác liên tục không ngừng của người đó.
Khi Alex tỉnh lại, trong phòng chỉ còn lại một mình cậu, nếu như không phải hậu đình đau nhức, cậu thậm chí hoài nghi tối hôm qua chỉ là một giấc mộng xuân của cậu.
Alex khó chịu đứng dậy, nhìn tấm drap giường trắng phau nhưng lại xốc xếch, cũng may không có chảy máu, thế nhưng tư thế đi đường không còn được tự nhiên, cùng với cơn đau khó nói nên lời, thật sự là…
Không thể trở về dinh thự họ Đỗ để cho Đỗ Văn Trọng chế nhạo! Đây là suy nghĩ duy nhất sau khi tỉnh táo của Alex, về phần bị người ta hái mất hoa cúc, mà không phải là cống hiến dưa chuột diễu võ dương oai, thần kinh thô của Alex đã sớm quên mất không còn một mống. So với việc bị Đỗ Văn Trọng chế giễu, thật đúng là chẳng thà hoa cúc bị hái… Dù sao mỹ nhân kia nhất định sẽ là của mình, đến lúc đó muốn hái thế nào thì cứ hái thế ấy, nhưng Đỗ Văn Trọng chính là một con hồ ly xảo trá, nếu như bị chú John biết được chuyện mình 囧, sau này cậu sẽ không thể tin tưởng vào tình yêu nữa rồi…
Alex không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-ai-xuyen-viet-chi-than-quy-truyen-ky/762918/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.