Cho nên, Alex bị xách đến một khoang tàu khác. Mà Jonathan lúc này thì đang uống sữa tươi, nhai bánh bao, trông chừng phía trước hắn là một tên áo đỏ.
Alex bị Lockner ném vào bên trong một căn phòng trang nhã, cậu vỗ vỗ bộ âu phục nhỏ bị nhăn nheo, khó chịu trừng mắt nhìn Lockner: “Đồ không có văn hóa, phải có phong độ của quý ông, biết không? Không biết thì học tập tôi đi!” Lockner mắt thấy sắp sửa cho cậu một cái tát, Alex nhanh chóng nhấc ống tay áo lên, lộ ra chiếc Vòng tay của Thần Chết, đắc ý lắc lắc.
“Hừ, hy vọng rằng sau khi mày thấy chủ nhân, còn có thể có sức sống như vậy.” Lockner nhịn xuống lửa giận đang trào lên.
Chỉ chốc lát sau, trước mặt hai người đột nhiên xuất hiện một bóng dáng cao lớn. Người đó mặc một chiếc áo khoác màu đen thật dài, cơ hồ che hết tất cả bộ phận thân thể, trên khuôn mặt của y cũng đeo một chiếc mặt nạ màu vàng kim, dường như muốn ngăn cách ánh mắt tìm kiếm của mọi người.
“Dạ hội hóa trang ư?” Alex không sợ chết nói. Mà từ lúc người này xuất hiện, Lockner lập tức quỳ trên mặt đất, không lên tiếng nữa.
“【Nhóc con, ta biết ngươi có thể nghe hiểu lời của ta. Là người dẫn đường đường mà Vòng tay của Tử Thần lựa chọn, ta hy vọng rằng ngươi đừng nên giở trò gì, trong bảy ngày này, hãy dẫn chúng ta đến Ahm Shere.】” Imhotep khàn giọng chậm rãi nói.
Alex đúng là có thể nghe hiểu được tiếng Ai Cập cổ, nhưng có thể dùng tiếng Ai Cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-ai-xuyen-viet-chi-than-quy-truyen-ky/762904/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.