Chiếc xe bắt đầu khởi động, Jonathan và Alex ngồi ở ghế sau, Rick tự mình lái xe, còn Adalbert thì ngồi trên chiếc ghế phụ. Một khi đã biết được đích đến, Rick liền bắt đầu lái cái xe bay nghiệp dư của anh. Đến khi chiếc xe nhỏ thắng gấp một cái, xinh đẹp vẫy đuôi dừng ở trước cánh cửa viện bảo tàng Anh, bên trong chiếc xe ngoại trừ Rick ra, chẳng ai có sắc mặt tốt cả.
Adalbert hình như đang cố nén cái gì đó, mà Jonathan tái nhợt nghiêm mặt cứ nhìn chằm chằm vào Adalbert, cổ họng của hắn ta có vẻ như đang có cái gì đó dâng lên chuẩn bị tuôn ra. Khó có khi thấy được bộ dạng mất mặt của tên băng sơn này, phế sài tuyệt đối không buông tha đâu. Mặc dù bản thân Jonathan cũng vô cùng khó chịu, nhưng vẫn như trước không chớp mắt nhìn Adalbert, mong đợi đối phương nặn ra, thậm chí ngay cả lời kịch cũng chưa nghĩ ra.
Đang lúc Jonathan định mở miệng bảo hắn ta ra ngoài nôn, cứ nôn rồi nôn trong này sẽ thành tập quán cho cái đảng xe bay này của Rick mất (méo hiểu),nhân tiện cười nhạo tên thủ lĩnh thổ dân tự cho mình là rất tài giỏi, hàng lông mày lưỡi kiếm của Adalbert hơi nhíu lại, cổ họng chuyển động lên xuống mấy cái, giống như đang cố gắng nuốt xuống cái gì, sau đó còn đánh một cái nấc yếu ớt.
Jonathan vẫn đang nhìn vào Adalbert thật chăm chú trong nháy mắt cảm thấy dạ dày mãnh liệt cuồn cuộn, nhanh chóng đẩy cửa ra, chạy thẳng đến chỗ cách xe không xa rồi “Ọe” một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-ai-xuyen-viet-chi-than-quy-truyen-ky/762900/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.