Hai đội người lẫn lạc đà đều dừng lại, cả hai nhìn nhau, giương cung bạt kiếm… Khụ khụ, viết trật rồi…
Evelyn nhỏ giọng hỏi: “Tại sao chúng ta lại dừng lại?”
Rick cười cười: “Đợi lát nữa, cô sẽ biết!”
Evelyn nhìn vẻ mặt thần thông của đối phương, từ từ chờ đợi.
“A, chào buổi sáng, bạn tốt của tôi!” Barney hữu mô hữu dạng nói.
“Chúng ta con mẹ nó rốt cuộc chờ ở đây làm cái gì?” Sanders mở miệng nói [người Mĩ].
“Kiên nhẫn nào, anh bạn, kiên nhẫn!” Barney nhìn chiếc roi da ở trong tay thần bí nói.
Ngoại trừ Barney, Rick và Johnathan, mấy người còn lại đều vạn phần nghi ngờ, trước mắt trừ cát vàng thì cái gì cũng không có, không biết Hamunaptra rốt cuộc ở chỗ nào.
Johnathan có một phần trí nhớ của Seti Đệ nhất, vì vậy đương nhiên biết rõ huyền cơ của nó.
“Còn nhớ vụ đánh cược của chúng ta không? Người nào đến được Hamunaptra trước, người đó sẽ thắng được năm trăm bảng! Mày giúp tao thắng, một trăm sẽ thuộc về mày!” Cao bồi người Mĩ miền Texas côn đồ nói.
“Đây là niềm vinh hạnh của tôi, rất vui lòng được giúp sức.” Barney đắc ý nói.
Rick từ chối cho ý kiến cười, đám người Evelyn nhưng lại cảm giác rằng hắn không thèm quan tâm.
” O’Connell, lạc đà đẹp đấy!” Barney nói.
Rick kiêu ngạo vỗ vỗ lạc đà của mình, tỏ vẻ tinh mắt đấy!
Johnathan nhìn về phía trước, cảm thấy mặt trời sắp lên, nói: “Chuẩn bị chứng kiến thời khắc kỳ tích nhé!”
Evelyn thì đã quen thộc với mấy loại kỳ ngôn quái ngữ của anh trai mình, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-ai-xuyen-viet-chi-than-quy-truyen-ky/254163/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.