Sau mấy ngày mưa liên tiếp, mùi cây cỏ xanh tươi lan tỏa trong gió, khiến lòng người phấn chấn.
Trên ban công lầu hai có một cô gái đang tựa vào rào chắn, nhìn khôngchớp mắt một cô gái khác cũng cỡ tuổi mình đang đứng dưới sân cỏ cho một con ngựa uống nước. Con ngựa này có bộ lông trắng như tuyết, cực kỳxinh đẹp. Yểu Nhiên vuốt vuốt lông trên đầu nó, cười híp mắt nói, “TiểuThư, vì cơm tối có thể được thêm đồ ăn, chiều nay ngươi phải cố gắng hết sức đó!” Con ngựa này đã giúp Yểu Nhiên giành được không ít huy chươngtrong các cuộc thi.
Tiểu Thư phát ra vài tiếng phì phì. Yểu Nhiên thấy thế vội nói, “Vậy coi như mày đã đồng ý, chuyện đã quyết rồi không được đổi ý nha!”
Tiểu Thư ngẩng đầu hí một tràng.
Yểu Nhiên hài lòng, vui vẻ khom người múc nước tắm cho nó. Thi đấu là không thể ỷ y!
“Nhiên Nhiên!” Khi Yểu Nhiên đang cắt tỉa lông cho Tiểu Thư thì mộtgiọng nam quen thuộc truyền đến. Yểu Nhiên vui mừng ngẩng đầu, thấyngười gọi là ai thì rất vui mừng, vội chạy như bay tới, nhào vào ngựcngười đó, “Anh hai!”
Thư Yểu Ninh vững vàng tiếp được Yểu Nhiên, khóe miệng thoáng cong lên, thần sắc cũng nhu hòa hẳn, “Ở nhà có nghe lời không?”
“Có mà!” Yểu Nhiên ngẩng cao đầu, đắc ý nói, “Trong nhà em là nghe lời nhất!”
Sợ là chỉ có một mình cô cảm thấy như vậy thôi!
Thư Yểu Ninh kéo Yểu Nhiên đi tới đại sảnh, cười nói, “Hai ngày trước dì Lâm gọi điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-truong-ban-mot-phat/3205634/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.