Kỷ Ngân Viễn buồn cười vì thấy Yểu Nhiên vẫn còn rất hăng hái.
Thư Yểu An bị lơ, vẻ mặt cứng ngắc, nhìn hai người trước mắt không coiai ra gì mà ‘liếc mắt đưa tình’, dù cho tính tình tốt cũng hơi khôngvui, “Doanh trưởng Kỷ !” Không có người anh trai nào thấy em gái ở chung với đàn ông mà còn vui cho được, đương nhiên Thư Yểu An cũng khôngngoại lệ, “Đối với Nhiên Nhiên, rốt cuộc anh có thái độ gì?”
Đang nghiêm chỉnh quen nhau, hay chỉ là tạm thời ở chung! Anh ta là đànông thì không sao, nhưng Nhiên Nhiên thì khác, nó là con gái, còn thanhdanh trong sạch nữa ! Nghĩ đến đây, sắc mặt Thư Yểu An càng thêm lạnhlùng.
Chức vị của Thư Yểu An không lớn hơn Kỷ Ngân Viễn bao nhiêu, nhưng trong giọng nói lại lộ ra giọng điệu ra lệnh rất rõ ràng, Kỷ Ngân Viễn cườinhạt hỏi ngược lại, “Tham mưu trưởng nghĩ sao?”
Xảo quyệt ! Mặt Thư Yểu An trầm xuống, vừa định nói thì bị Thư Yểu Ninhcắt ngang. Thư Yểu Ninh chậm rãi đứng dậy, liếc Yểu Nhiên, ý tứ rất rõràng là bảo cô tới.
Yểu Nhiên ngó lơ làm như không nhìn thấy.
“Thư Yểu Nhiên, đi theo tôi.” Thư Yểu Ninh mở miệng, giọng nói lành lạnh.
Yểu Nhiên nhíu chặt mày, cố nhịn câu mắng đã xông lên cổ họng. Anh ta nói gì kệ anh ta, muốn cô nghe theo.... .... Không có cửa!
Thấy thế, Thư Yểu Ninh bước về phía cô, không để cô phản kịp phản ứng,cầm lấy tay cô kéo ra ngoài phòng. Đột nhiên bị nắm tay, Yểu Nhiên giãygiũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-truong-ban-mot-phat/3205622/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.