Edit: Ryal
Miếng dán ức chế toàn mùi đặc trưng ở bệnh viện, Diệp Tri Hòa dán nó lên tuyến thể sau gáy rồi ngắm chính mình trong gương.
Cậu phân hóa thành Omega.
“Con phải dán cái này bao lâu ạ?”. Cậu hỏi Diệp Thư.
“Tùy cơ địa thôi”. Diệp Thư nói. “Đến lúc con khống chế được pheromone của mình”.
“Ừm… Giờ con vẫn khống chế được mà”. Diệp Tri Hòa xoa miếng băng dán vuông vức. “Pheromone của con nhạt lắm”.
“Nhạt chứ có phải không có đâu”. Diệp Thư đáp.
Diệp Tri Hòa đành nghe lời, ngoan ngoãn dán miếng dán ức chế suốt một tuần.
Sau khi quay lại trường cậu vẫn giống hệt khi xưa, vẫn thích dính lấy Lận Thâm từng giây từng phút. Trước khi phân hóa thì những đụng chạm ấy đơn thuần vô cùng, nhưng phân hóa xong chúng lại có gì đó khang khác.
Khúc Sướng cũng nói cậu càng ngày càng giống một cô nhóc, có chứng nghiện tiếp xúc cơ thể.
Cô cũng chẳng có ác ý gì, lúc nào cũng ăn nói thế này.
Hôm ấy, Diệp Tri Hòa đang giặt giẻ lau trong nhà vệ sinh. Cậu xắn tay áo lên tận khuỷu, trên tay toàn nước ướt đẫm, vặn vòi nước vào, nước nhỏ xuống từng giọt, cái lạnh khiến từng đầu ngón tay hồng lên, đến cả các khớp ngón cũng hồng hào.
Khúc Sướng hỏi: “Ông thích Lận Thâm đến thế à?”.
Diệp Tri Hòa thật thà gật gật.
Khúc Sướng cạn lời: “Thôi, nói gì cũng không cản nổi hai người”.
“Có gì mà cản cớ chứ?”.
Khúc Sướng chẳng biết nói sao. Từ khi Diệp Tri Hòa phân hóa thành Omega rồi lại thân mật với Lận Thâm đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306444/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.