Lận Thâm vừa bước vào nhà thì cha hắn cũng đã về đến nơi.
Người đàn ông đeo kính gọng vàng ra mở cửa, ngạc nhiên hỏi: “Anh đi thang bộ à?”.
Người đàn ông mới vào cửa mang theo cả thân khí lạnh, thay giày xong mới trả lời: “Không phải”.
“Vậy sao không về cùng lúc với con?”.
Hai người lúc đứng cùng một chỗ thì đều cao lớn như nhau, chỉ là một người có vẻ dịu dàng hơn, còn người còn lại thì lạnh lùng hơn một chút.
Lận Thuỵ hỏi xong thì quay đầu lại hỏi Lận Thâm: “Con không thấy cha con à?”.
“Dạ thấy”. Lận Thâm đã thay quần áo ở nhà, bước ra từ phòng ngủ. “Cha không chịu đi thang máy”.
Lận Thuỵ nhướng mày, một lát sau mới nói: “Thôi quên đi, hai cha con ngồi xuống ăn cơm”.
Hàn Sâm lại nói: “Nó về chung với con bé con của nhà họ Khúc”.
Phòng khách yên tĩnh trong chốc lát, Hàn Sâm lại nói: “Cha bảo con đừng tiếp xúc nhiều với nó rồi mà, đừng nói là con với con bé đó…”.
Lận Thâm ngắt lời, nói: “Không phải cậu ta”.
Hàn Sâm hừ lạnh một tiếng, “Vậy thì tốt, đừng có đi trêu chọc con nhà người ta”.
Lận Thuỵ: “Anh cũng nói ít thôi, ăn cơm đi”.
Ông nói xong thì hai người kia mới chịu thôi giằng co, ngoan ngoãn ngồi xuống bàn ăn.
Từ xưa đến nay nhà họ Lận không nói chuyện lúc ăn cơm, chỉ có tiếng đũa bát va vào nhau rất nhỏ.
Thấy Lận Thâm đã ăn gần xong, Lận Thuỵ cũng buông đũa xuống, nói: “Hôm qua nói với con rồi, hôm nay chúng ta nói chuyện một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306432/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.