Edit: Ryal
Hai người quay về lớp học, không một bóng người.
Máy sưởi trong nhà hun đến mức khô nóng cả người, Diệp Tri Hòa mở nửa cánh cửa sổ ra. Lận Thâm lục tìm thứ gì đó trong ngăn bàn, cuối cùng thấy sách bài tập của mình ở chỗ ngồi bên cạnh, lấy xong lại tự giác ngồi xuống cạnh Diệp Tri Hòa.
Lận Thâm nói: “Cậu ngủ một lúc đi, tớ làm nốt bài tập cho”.
Sao Diệp Tri Hòa có thể không biết xấu hổ mà đi ngủ được, không ngủ nổi, cậu nằm nhoài trên bàn ngắm Lận Thâm một chốc đã bị hắn đẩy đẩy đầu.
Ánh mắt hắn vẫn dừng trên trang giấy, tay chưa buông bút: “Nhìn tớ làm gì?”.
Diệp Tri Hòa lập tức ngồi thẳng dậy: “Thôi tớ cũng làm bài với cậu”>
Lận Thâm nhấc bút nhìn cậu: “Buổi chiều không buồn ngủ à?”.
“Cố thì vẫn được thôi, hôm nay mình được tan sớm mà”. Diệp Tri Hòa bắt đầu lục tìm sách vở. Bình thường ngồi cùng Nghiêm Gia Khang cậu chưa từng cảm nhận được hai người lại gần nhau tới vậy, giơ tay lên là đụng phải tay người kia, ngay cả hơi thở của nhau cũng cảm nhận được. Cậu thích khoảng cách này.
Lận Thâm làm xong bài rất nhanh, quay ra ngó Diệp Tri Hòa. Cậu bị nhìn tới mức hoảng hốt, hồi hộp chẳng khác nào đang có một giáo viên đứng sau lưng nhìn chằm chằm xem mình chọn A hay chọn B vậy.
Lận Thâm cũng nhận ra, cạn cả lời: “Sợ gì, cứ viết đáp án đi, tớ cũng có phán xét cậu đâu mà”.
Diệp Tri Hòa bèn điền một đáp án vào trong ngoặc, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306421/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.