Edit: Ryal
Buổi sáng khi sắp đi khỏi nhà, Diệp Tri Hòa phát hiện trên tủ giày ở huyền quan có một túi sữa. Diệp Thư vừa lúc bước vào WC, nói với cậu: "Uống sữa đi con".
Diệp Tri Hòa quay đầu, Diệp Thư đã đóng cửa buồng vệ sinh lại, tiếng nói không rõ vọng ra: "Không phải giờ con đang nhổ giò à?".
"Vâng".
Tuy thời kì trổ mã chẳng hề liên quan gì đến việc uống sữa bò hay không nhưng Diệp Tri Hòa vẫn cầm túi sữa lên tay, nghĩ một lát rồi nói: "Con đi đây".
Trong phòng vệ sinh chẳng có tiếng đáp lời.
Diệp Tri Hòa nghĩ, chắc ba mình lại ngồi ngủ trên bồn cầu rồi.
Có bài học ngay ngày khai giảng, về sau Diệp Tri Hòa ngày nào cũng rời đi thật sớm.
Cây trấn an ở hai bên đường đến trường cành lá tốt tươi, màu xanh non xen lẫn sắc lục đậm, trông vô cùng thích mắt.
Diệp Tri Hòa ngồi ở băng ghế dài trước tòa nhà thực nghiệm giải quyết nốt bữa sáng. Bình thường chỗ này ít ai lui tới, sáng sớm là có thể nghe được tiếng chim ríu rít, không khí mỏng lạnh chạm vào da thịt, cậu ngậm túi sữa ngắm những khe hở giữa tàng lá cây rậm rạp.
"Diệp Tri Hòa".
Diệp Tri Hòa quay đầu thấy Lận Thâm đứng dưới tàng cây ấy, miệng há hốc, sữa bò rớt xuống người.
Lận Thâm: "...".
Sao lúc đầu mình lại thấy cậu ta thông minh nhỉ.
Đúng là vẻ ngoài mê hoặc con người.
Diệp Tri Hòa nhặt túi sữa, đứng lên phủi phủi quần áo rồi quay đầu nhìn hắn.
"Sắp tập trung đầu giờ rồi, cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306396/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.