Diệp Thư không tới trường học.
Trước đó Diệp Tri Hòa đã chuẩn bị tinh thần rất lâu. Buổi tối Diệp Thư tan làm về nhà đã mười giờ hơn, thấy con trai mình đang ngồi thẳng tắp trước bàn sách, bèn nghi hoặc nói: "Đã muộn thế này còn chưa ngủ à?".
Bả vai Diệp Tri Hòa xìu xuống, một nhóc hồ ly nhỏ ủ rũ héo úa, lắp bắp nói lại lời lão Ngôn.
Diệp Thư nói: "Mời phụ huynh à?".
Diệp Tri Hòa gật đầu, gom dũng khí mãi mới dám ngẩng mặt lên.
Trên mặt Diệp Thư cũng chẳng có ý trách móc, chỉ đang cúi đầu suy nghĩ.
Diệp Tri Hòa nói thêm: "Nếu ba không có thời gian, thì gọi điện thoại cho giáo viên cũng được...".
Diệp Thư bảo: "Ừ, được, ba biết rồi".
Nghĩa là đã đồng ý.
Nhưng rốt cuộc là đồng ý tới trường hay đồng ý gọi điện thoại, câu hỏi lượn một vòng trong bụng Diệp Tri Hòa không dám thốt ra.
Xưa nay cậu vẫn vậy, nghĩ hết những điều mình muốn nói một lần nhưng không dễ cất nên lời.
Hôm sau có tiết chủ nhiệm, việc đầu tiên sau khi người phụ nữ Beta đó làm khi bước vào lớp là nhẹ nhàng quăng quyển sách giáo khoa lên bục giảng, phía dưới lập tức im bặt.
Bà giảng bài trước, rồi đến khi tan học bèn dừng lại, tiện tay niết viên phấn ngắn đến đáng thương lên bàn, rồi thong thả ung dung vỗ tay phủi bụi.
"Chẳng còn mấy hôm nữa là đến lúc thi cuối kì rồi".
Rõ ràng là còn tận nửa tháng.
"Tôi thấy có bạn nào đó hơi lơ đễnh ấy nhỉ".
Lại nữa rồi, không chỉ tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doanh-doanh/1306390/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.