Nghĩ đến vết thương trước đó cũng tự tốt lên, Kiều Văn càng cảm kích rắn tinh, vội vàng bò dậy định đi nấu cơm.
Kiều Văn mua không ít gia vị, chuẩn bị mấy thứ Ngao Tuấn mang về nữa là đủ rồi, nhưng hiện tại y không định nấu hết tất cả, dù sao mùa đông đông để trong sân cũng sẽ không hư.
Thịt thỏ rửa sạch, bỏ gừng miếng vào nồi phi thơm rồi cho thịt vào xào chung, thêm rượu gia vị và củ mã thầy mới lấy từ dưới ruộng, châm nước xâm xấp mặt thịt rồi chậm rãi hầm. Hầm thịt thỏ không cần canh chừng, y chuyển sang làm việc khác. Rửa sạch gà rừng, khứa mấy đường bỏ vào bình ngói, vẩy muối và dầu vừng, Kiều Văn bỏ trực tiếp vào lồng hấp màn thầu, làm món gà hấp.
Hai món này đều dùng ít sức, bây giờ y cũng chỉ làm được chừng ấy. Vì chỉ có mỗi hai cái kệ bếp, hiện tại đã dùng hết rồi.
Chẳng qua... nhìn thấy rắn tinh luôn đi theo bên chân tội nghiệp nhìn mình, chóp đuôi như muốn ôm lấy chân mình, Kiều Văn đột nhiên lại nghĩ ra một món khác.
Hai con gà rừng còn lại ướp cho thấm gia vị trước đã, chờ y hấp màn thầu xong thì dùng lá chít khô gói kín gà, bên ngoài bọc thêm một tầng giấy dầu một tầng đất sét, cuối và nhét vào lòng bếp.
Gà nướng đất sét dùng lá sen là thích hợp nhất, nhưng bây giờ kiếm đâu ra? Dùng lá chít hẳn cũng ngon lắm... Trước đây hiếm khi có cơ hội nấu các món khác thể hiện tay nghề, Kiều Văn hơi thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-van-he-liet-ha-bang-cong-tu/1802512/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.