"Cha ơi!" Chu Nguyên lo lắng nhìn về phía Chu Phát Tài, nhưng chưa chờ y kịp đỡ Chu Phát Tài dậy, ngoài cửa có một con rắn to trườn vào.
Đó là một con rắn màu đen, đầu lớn bằng thùng đựng nước, nhìn cực kỳ hung ác, khiến cả người Chu Nguyên phát run, chỉ muốn ba mươi sáu kế chạy là thượng sách.
Nhưng Chu Phát Tài vẫn còn đó, sao y có thể đi được? Con rắn này lớn vầy, nói không chừng sẽ nuốt Chu Phát Tài như nuốt điểm tâm mất!
Hai tay run rẩy, nhưng Chu Nguyên vẫn ngăn trước mặt Chu Phát Tài, cầm lấy cái ghế: "Mi đừng tới đây..."
"Tiên khí thật nồng, nhóc con, ngươi cho ta ăn, ta sẽ không động đến tên to con bên cạnh, được không?" Giọng nữ ngọt ngào vang lên, Chu Nguyên đầu tiên là sững sờ, sau đó kịp phản ứng nhận ra kẻ nói chuyện là con rắn kia.
Trên thế giới này đã có thần tiên, tất nhiên cũng sẽ có yêu quái, mà con rắn này chính là yêu quái.
Chu Nguyên từ nhỏ đã sợ rắn, khi còn bé tình cờ nhìn thấy trong đồng ruộng sẽ khóc nửa ngày, nhưng bây giờ Chu Phát Tài - người ôm y dỗ dành mỗi khi y bị rắn dọa khóc lại nằm trên đất, còn y ngay cả chạy cũng không dám chạy. May là, con rắn kia tựa hồ có chút kiêng kỵ y, trườn quanh nhà chính lại không lập tức ra tay.
Chu Nguyên cẩn thận chú ý con rắn nọ, bỗng phát hiện đuôi đối phương quất về phía mình, theo bản năng dùng ghế chặn lại, chiếc ghế vỡ thành mảnh nhỏ.
Y run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-van-he-liet-ha-bang-cong-tu/1802506/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.