Căn phòng to lớn, tất cả không gian đều bị bao phủ bởi ánh đèn vàng mờ ảo.
Lệ Chấn Giang ngồi bên mép giường, trên người mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, ba cúc áo đầu mở toang để lộ bầu ngực rắn chắn kèm theo những vết cào mới toanh.
Anh châm một điêu thuốc rồi rít một hơi, khói thuốc bay nghi ngút phần nào che mờ đi khuôn mặt điển trai nhưng không kém phần lạnh lùng.
Ánh mắt Lệ Chấn Giang đảo xuống chân giường, nhìn người con gái tay chân bị xích, quần áo sộc sệ ngồi dưới đất van xin tha thứ, ánh mắt cùng thái độ của anh ngày một trở nên thờ ơ.
"Em có biết nếu như người ngoài biết chuyện của tôi thì một cộng lông cũng không còn không?" Lệ Chấn Giang lại tiếp thục hút thuốc, ý anh nói cô là người được anh ưu ái sao?
Tạ Thầm Hoa không hiểu, cơ thể cô kiệt sức hoàn toàn không vùng vấy nỗi, thở cũng khó khăn, khuôn mặt tiều tụy, đáng thương nhìn anh: "A Giang, em thật sự không biết gì hết, xin anh tha cho em, bụng em đau quá."
"Em cũng biết sợ sao? Ngay từ đầu em bất chấp mọi thứ muốn ở bên cạnh tôi thì phải nghĩ tới hậu quả ngày hôm nay chứ?" Lệ Chấn Giang tiến tới nắm lấy gáy Tạ Thẩm Hoa, buộc cô phải nhìn trực diện vào anh.
Đến bây giờ Lệ Chấn Giang vẫn cho rằng cô làm tất cả mọi thứ là vì muốn ở bên Lệ Chấn Giang, kể cả đứa con.
Cô không phủ nhận điều này, tuy rất sợ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-vo-la-bac-si-phu-nhan-iii/3509842/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.