Hơn tiếng sau, Đường Hân trở về căn phòng mà họ đã chuẩn bị cho cô và Swan.
“Chị đã đi đâu vậy?” Swan thắc mắc hỏi.
“Chị ra ngoài thư giản một chút.” Đường Hân vừa nói vừa ngã người lên chiếc ngựa gỗ mà Swan vừa mới dọn.
“À chị, cô Thẩm tiểu thư đó vừa mới tỉnh. Có điều là cô ta mất trí nhớ rồi!”
“Cái gì? Mất trí nhớ sao?”
“Đúng vậy, nhưng điều bất bình thường là cô ta chỉ nhớ tới mỗi Bạch lão đại, còn kí ức về những người khác, một chi tiết nhỏ cô ta cũng không nhớ. Chị nghĩ xem, điều này có lạ không?”
“Chỉ nhớ mỗi Bạch Doanh Thần thôi sao? Sao lại có chuyện này?"
Đường Hân bang hoàng suy nghĩ một lúc lâu, nhưng cuối cùng cũng phớt lờ cho qua.
“Cô Thẩm và Bạch Doanh Thần là thanh mai trúc mã, tình cảm hai người họ sâu đậm như vậy, trong đầu cô Thẩm luôn nhớ tới anh ta cũng là điều đương nhiên thôi mà."
Swan chau mày, chòm người về phía Đường Hân: “Không phải chứ? Em thì không nghĩ vậy. Theo như em cảm nhận thì người mà Bạch thiếu có tình cảm là chị đấy, còn đối với Thẩm Gia Tuyết thì cũng có nhưng không đáng kể.”
“Em nói linh tinh gì vậy, nếu để người khác nghe thấy thì không hay đâu. Bạch Doanh Thần thì làm sao có thể thích người như chị được chứ?” Đường Hân khẽ lắc đầu, phản bác lại câu nói của Swan.
Nhiều lúc cô cũng có suy nghĩ như Swan là có phải Bạch Doanh Thần có tình cảm với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-vo-la-bac-si-phu-nhan-iii/1882257/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.