Bạch Doanh Thần vẫn ngồi trên chiếc xe Cadillac màu đen, nỗi lo lắng kèm theo sợ hãi dồn hết vào chân ga, xe phóng như tên lửa, nhưng suy cho cùng, chiếc xe Cadillac này phân phối cũng ở độ bình thường, còn nói tới chiếc xe thần tốc thì phải nói đến chiếc xe Ferrari phía sau anh. Vì vậy mà Đường Hân mới dễ dàng chặn chân anh lại.
Chiếc xe Ferrari màu đỏ rực phóng nhanh lên chiếc xe Cadillac một đoạn khoảng vài kilomet rồi phanh gấp, bánh xe ma sát với mặt đường, kêu lên một tiếng két chói tai. Chiếc xe xoay một góc bốn lăm độ, dừng lại ngay chính giữa đường.
Bạch Doanh Thần nhìn thấy chiếc xe chắn ngang đường phía trước thì lập tức phanh xe lại, mặt mày khó chịu bóp còi, nhưng chiếc xe kia vẫn không nhúc nhích. Bỗng Bạch Doanh Thần kinh ngạc khi nhìn thấy người bước xuống từ chiếc xe đó là Đường Hân.
Phía sau, chiếc xe của Trịnh Thiên và Trịnh Mặc cũng đỗ ở đó một khoảng khá xa, rồi hai người bước xuống, lập tức chạy tới.
Anh càng thêm tức giận:"Cô ta lại tính đùa giỡn gì nữa đây?"
Bạch Doanh Thần mở cửa xe rồi bước xuống, giận dữ lên tiếng:"Cô đang làm gì vậy?"
Đường Hân lạnh nhạt bước nhanh tới, nắm lấy tay của Bạch Doanh Thần, không buồn trả lời câu của anh, thay vào đó là câu nói như ra lệnh:"Muốn sống thì rời khỏi đây ngay!"
Đường Hân vội kéo Bạch Doanh Thần đi, nhưng giữa chừng lại bị anh vung tay hất ra:"Cô điên cái gì vậy, tránh ra cho tôi!" Bạch Doanh Thần dường như không kìm nổi cơn tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tinh-vo-la-bac-si-phu-nhan-iii/1656134/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.