Kí ức của tình yêu là thứ gì đó khiến tim chúng tôi như đang bóp nghẹn lại...chị Linh chạy tới nhìn thấy tôi và hốt hoảng ôm miệng,tôi vội lấy khăn che mặt lại...a ta buông tay và cười to ( nụ cười đáng sợ k bình thường)...chị Linh chạy ra phía tôi hai chúng tôi đứng nhìn Tiến cười mỗi lúc 1 cười to hơn a ta ôm bụng cười và chỉ tôi...r nói với Linh
_Chị thấy gì chưa cô ta ( a ta cười rồi quay đi ra cửa ngẩng mặt lên thở mạnh rồi giữ tay lên ngực rồi đi ra...a ta đi ra tôi ngã khuỵ xuống sàn...
_Là em pk Hiền ( chị Linh nhìn tôi ánh mắt đầy ngạc nhiên)...
_vâng là em ( chị ý sốc ngồi bệt xuống giường)
_tại sao em...tại sao e đã chết à không em vãn còn ngồi đây và nếu em chưa chết sao e k tìm Tiến,e biết nó đau khổ thế nào sau khi nghĩ e chết đi k,nó k hề nhắc tới Việt Nam và k hề muốn quay lại 1 lần nào nữa cũng k nhắc gì đến em đồ của em ở nhà nó cũng đốt hết k giữ lại vật gì vậy mà tại sao e lại nhẫn tâm k nhớ tới ng đàn ông yêu em đến nvay...
_em,em vẫn sống và hiện đang rất ổn chị hãy khuyên a ý quên em đi
_quên em muốn nó quên tn,khi đang bắt đầu trong ngày cưới vợ e lại xuất hiện...
_em sẽ đi luôn bây giờ,chị cũng giữ gìn sưc khoẻ nhé
_chị thật k hiểu em nữa Hiền ạ e có nỗi khổ gì nói ra xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tim/2171857/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.