Sắc mặt Hồ Thanh Từ vẫn còn rất nhợt nhạt, dù gì cô ấy cũng vừa mới tỉnh lại, nhưng toàn thân cô ấy lại sát khí bừng bừng.
Mẹ thấy vậy lập tức thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Phượng Hoàng cũng an tâm phần nào. Thần sông cũng quay sang nhìn mấy cái.
Hồ Thanh Từ đúng là hồ ly chín đuôi, thực lực vô cùng kinh người.
"Ta muốn ngươi phải trả giá!" Hồ Thanh Từ nói một cách lạnh lùng.
"Hừ, ta là người đã giúp cho ngươi có được ngày hôm nay mà ngươi không biết cảm ơn ta à?" Lão già cười mỉa mai, ánh mắt hắn di chuyển trên người Hồ Thanh Từ, trông rất vừa lòng.
Xem ra, sau khi Hồ Thanh Từ độ kiếp trở thành hồ ly chín đuôi đã thực sự đạt đến tiêu chuẩn của hắn.
"Tần Thanh, lần này phải cảm ơn cô." Hồ Thanh Từ nói.
Thần sông không nói nhiều mà cầm trường kiếm dẫn đầu xông lên, đâm về phía lão già.
Lão ta cười ha ha:
"Thú vị đấy! Cũng được thôi, ta nằm trong tảng băng đó đã nhiều năm nay, hôm nay mượn các ngươi cho ta hoạt động chân tay chút vậy!!"
Phụt!
Bịch!
Trường kiếm và con dao của lão già đụng nhau, bắn ra những tia lửa kinh khủng! Mẹ nắm lấy cơ hội này lại phóng những tia vàng sắc lẹm tới, còn đánh thêm một chưởng!
Lão ta vẫn còn một tay, lão cười mỉa rồi đưa tay lên ra đòn đỡ lại!
Ầm!
Lão không hề hấn chút nào cả nhưng mẹ lại phun một ngụm máu rồi bị đẩy lùi về phía sau. Cùng lúc đó, miệng Tiểu Phượng Hoàng phun kim quang bắn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957303/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.