🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc trước tôi nghĩ mùng 3 hàng tháng mẹ tôi lên núi để gặp bố tôi, nhưng không phải. Tôi là do bà nhặt về, sao có thể là đi gặp bố tôi chứ?

“Mẹ lên núi có 2 việc. Việc thứ nhất là giải quyết những việc trên núi. Việc thứ hai chính là... tìm người kia.” Mẹ tôi chậm rãi nói.

Tôi đột nhiên hiểu ra, mẹ là thần núi nhưng lúc đó còn đang phải nuôi tôi, không muốn rời xa tôi nên mới dành ra ngày m3 hàng tháng để lên núi giải quyết mọi chuyện. Nghĩ đến đây trái tim tôi như tan ra, mẹ tôi tốt như vậy mà... Nhưng bà tìm kiếm người kia lâu như vậy mà không có bất kì manh mối nào, không biết người này đã trốn đi đâu rồi. Nghe tôi nói vậy, mẹ tôi lẩm bẩm:

“Mẹ không biết diễn tả ra sao nữa, kiểu như... mẹ thấy người đó dường như rất gần, đôi khi lại ở rất xa, rất vô định.”

Lẽ nào là hắn trốn bên cạnh mẹ? Nhưng mẹ tôi là phượng hoàng, là thần thú, độ nhạy cảm tốt vô cùng, sao hắn có thể làm cho bà không phát hiện ra được? Cũng kì lạ thật, đến mẹ tôi còn không thể nào nghĩ ra được hắn trốn như thế nào... Nếu tôi tiếp tục hỏi, mẹ tôi lại đáp rằng bà không biết phải nói thế nào, có lẽ chính bản thân bà cũng đang bị mơ hồ rồi.

Tôi không hỏi nhiều nữa, dù sao tôi cũng nhớ kĩ hình dáng người này rồi, nếu gặp thì chỉ cần nhìn thoáng qua thôi cũng sẽ nhận ra. Tôi cùng mẹ vào động phủ của bà, “nhà” của mẹ ở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957265/chuong-152.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đoán Thiên Mệnh
Chương 152
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.