Theo như lời ông chủ nói, có người đang đi thì không thấy nữa, chắc chắn là Thần sông đã đi vào động phủ của cô ta, nếu có thể biết được nơi này là đâu thì nói thật, bây giờ tôi có thể 1 nhát kiếm đâm chết cô ta rồi.
Suy cho cùng thì nhân lúc cô ta hôn mê mà lén gϊếŧ cô ta cũng không quang minh chính đại cho lắm, những cũng không còn cách nào khác. Công bằng mà nói thì trước hết để cô ta tỉnh lại, như vậy tôi mới có thể gϊếŧ cô ta? Nhưng đến lúc đó cô ta gϊếŧ tôi rồi, tôi cũng không còn sức mạnh nữa.
Ông chủ do dự một lát, nhấp một ngụm rượu nói:
“Cậu thật sự muốn đi sao??”
Tôi vội vàng gật đầu, thực sự tôi không thể chờ đợi được nữa!
Tốt nhất là nên đến đó nhân lúc thần sông còn đang hôn mê, để tránh cô ta âm thầm làm chuyện gì đó.
“Thôi cậu đợi chút, để tôi gọi điện hỏi thăm người bạn đó.” Ông chủ nói, tôi hiểu ý ông ta.
Sống mũi ông ta phát sáng, điều này có nghĩa là tiền vào túi ông ta, giờ giả bộ hồ đồ chắc chắn không được, tôi bèn trực tiếp lấy ra một ngàn tệ đưa cho ông ta. Ông chủ liếc nhìn tôi một cách ngạc nhiên, giống như ngạc nhiên vì không ngờ tôi lại “biết điều” như vậy.
Nhưng tôi làm như vậy, ông ta thay đổi sắc mặt với tôi rõ ràng, cũng thay đổi cách nhìn về tôi:
"Anh bạn, cậu đợi một lát, tôi sẽ gọi ngay đây, nhất định sẽ giúp cậu hỏi cho rõ ràng."
Cách xưng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957227/chuong-105-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.