Tuy trong lòng tôi cũng đã tính toán sơ được nhưng khi chính mắt nhìn thấy thân rồng này viết 4 chữ đó thì vẫn không tránh nổi bàng hoàng. Chủ yếu là bởi vì ấn tượng của thần sông Trường Giang trong tôi vô cùng lớn, cô ta mạnh đến mức nào cơ chứ? Đến cả giồng cũng gϊếŧ được thì có phải thần tiên trên trời cô ta cũng đụng đến được? Hơn nữa, cô ta gϊếŧ rồng chỉ vì bộ gan rồng ư? Không phải chứ, gan rồng là thành phần chính luyện ra thuốc trường sinh bất lão. Thần sông này có lẽ là tinh quái của sông Trường Gian, tuổi thọ phải tính bằng ngàn năm. Mà chưa biết chừng cô ta đã làm thần sông mấy ngàn năm rồi, thăng thiên thành thần thì bất tử luôn, cần gì phải luyện ra thuốc trường sinh bất lão nữa?!
Hay là, cô ta lấy gan rồng vì nó có công dụng khác mà tôi chưa biết? Tôi đột nhiên nghi ngờ, chắc chắn là gan rồng còn có công dụng khác nữa nhưng khoảng cách giữa tôi và cô ta quá lớn, không thể biết được cô ta nghĩ gì. Tôi hít 1 hơi thật sâu, thực lòng giờ tôi vô cùng muốn biết thân thế tôi ra sao nên vội vàng hỏi:
“Đầu của ông ở đâu?”
Tìm thấy đầu rồng rồi thì ông ta sẽ cho tôi biết tất cả mọi thứ. Nhưng khi vừa dứt lời thì 1 hình ảnh chợt hiện lên trong đầu tôi. Đó là chiếc đầu rồng lớn, không có thân dưới, đang trừng trừng đôi mắt đỏ ngầu như nắm tay nhìn tôi… Hình ảnh này làm tôi nổi hết cả da gà, tôi vội vàng nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957221/chuong-95-96-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.