Chị Nguyệt liếc tôi một cái nói: "Gan rồng!"
"Chị nói cái gì cơ?" Tôi sửng sốt!
Gan rồng? Đây là gan rồng, thần sông Trường Giang lấy gan rồng ở đâu ra vậy? Lẽ nào gϊếŧ rồng, rồi lấy gan của nó?
"Tôi nói gan rồng, tôi lấy gan rồng ở chỗ thần sông, cậu không tin sao?" Chị Nguyệt hỏi tôi.
Chuyện này quả thật là nghe rợn cả người. Tôi không phải là không tin chị ấy, nhưng những gì chị ấy nói khiến tôi không có cách nào tin được. Dẫu sao lấy gan rồng thì chắc chắn rồng đã chết rồi.
Nếu điều này là sự thật, thì Thần sông Trường Giang này cũng thật lợi hại, đến rồng mà cũng gϊếŧ được.
"Vậy chị làm sao mà lấy được gan rồng?"
Tôi hỏi, một thứ quan trọng như vậy, thần sông Trường Giang chắc chắn sẽ giữ bí mật đúng không? Nói không chừng là cất ở nơi có cơ quan mật thất chồng chất. Mặc dù nói chị Nguyệt làm nghề “ăn cơm trên mặt nước” nhưng cũng không đủ sức để nắm giữ đồ vật trong tay Thần sông."
"Làm sao lấy được thì tôi không nói cặn kẽ được, nhưng tôi quả thật đã ở cạnh thần sông, lấy được gan rồng.” Chị Nguyệt nói.
Chị ấy không cần phải nói dối tôi, có lẽ chị ấy đã làm mọi cách, sau đó tình cờ lấy được nó.
Rốt cuộc tìm rồng ở đâu, gϊếŧ thành công rồi, sau đó lấy gan rồng ra sao? Sợ rằng đây chắc không phải điều mà chúng ta có thể làm được.
“Vậy chị dùng nó như thế nào?” Tôi hỏi, điều này chắc chị ấy sẽ nói ra chứ nhỉ?
“Tôi không giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957213/chuong-81-82-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.