Tôi thấy dáng vẻ Phượng Sở Lan mà lòng rối bời, bà ấy rốt cuộc sẽ làm như thế nào? Tôi vốn không hiểu rõ lắm, vậy mà nghe những lời này lại hơi sốt ruột. Bà ấy bảo có khả năng là mấy tháng, cũng có thể là mấy năm, thế nhưng quả trứng vàng này tháng sau sẽ nở. Nói cách khác, nó vừa chui ra được một ngày đã phải chết mà bà ấy còn chưa về? Thời gian không khớp nhau.
Lẽ nào… đợt trước mẹ ra ngoài một chuyến đã nghĩ được cách để con gái mình trì hoãn cái chết? Cũng có nghĩa là sau khi trứng nở, nó sẽ không chết vào ngày kế tiếp?
Tôi hấp tấp hỏi, Phượng Sở Lan liền gật đầu:
“Đúng vậy, mẹ dùng 1 cách, đó là làm giao dịch với một người để lùi thời gian chết của con gái lại…”
Nghe tới đây tôi mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Chẳng qua giọng điệu bà ấy báo cho tôi biết rằng, tuy giao dịch lần này đẩy lùi được thời gian chết của con gái lại, nhưng đồng thời, cái giá mà mẹ tôi phải trả rất khó tưởng tượng!
Về phần giá cả thế nào thì bà ấy không nói, nên tôi cũng không biết.
Ninh Vũ Hi nhìn cái trứng trong ngực mẹ tôi, có lẽ là muốn giúp một tay cho an tâm. Ánh mắt Diệp Thanh chợt lóe lên.
“Vậy… mẹ sẽ về trước ngày con bé chết?” Tôi hỏi.
“Có lẽ vậy, thời gian kia…” Bà ấy gật đầu.
Tôi vâng một tiếng:
“Yên tâm, con sẽ chăm sóc nó kỹ càng.”
“Con thì mẹ yên tâm rồi, chỉ là tính tình con bé không tốt lắm, con bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957207/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.