Cậu ta nói không còn thần núi nữa, ấn thần núi vỡ rồi nên không còn thần núi nữa sao?
Có lẽ là vậy rồi, nếu không thì sao cậu ta dám trắng trợn như vậy. Nhưng Dương Siêu đã giết 1 người con trai của cậu ta, hiển nhiên chọc giận cậu ta, cậu ta sắp lộ nguyên hình, khuôn mặt cậu đang biến dạng, hàm răng ố vàng sắc nhọn lộ ra, những chiếc ria mép trắng nơi khóe miệng dài ra như sợi thép, trông thật gớm ghiếc và quái dị. Đột nhiên ánh mắt hận thù của cậu ta chuyển từ Dương Siêu sang nhìn thắng vào tôi. Loại ánh mắt tàn nhẫn đó làm tôi toát mồ hôi hột, tai sao lại nhìn tôi? Ấn thần núi bị vỡ thì liên quan gì tới tôi? Lẽ nào là do mẹ tôi? Cùng ở 1 ngọn núi nên xảy ra mâu thuân ư? Tôi bị cậu ta nhìn chòng chọc như vậy nhưng nói thật tôi cũng không mấy sợ hãi. Mẹ tôi đang ở trên núi, con chuột tinh này còn lâu mới dám động vào tôi.
Sau khi giết chết 1 con chuột tinh, thanh kiếm gỗ xoan đào trên tay Dương Chiêu vẫn còn vương máu, ông ta đi về phía cậu ta rồi phi ra. Cậu ra dường như biết mình không phải là đối thủ của Dương Siêu, chỉ kịp hét 1 tiếng, cơ thể như bình cứu hỏa bị mở khóa, phun ra 1 làn khói trắng bao phủ lấy cậu ta. Kiếm gỗ của Dương Siêu lao vào làn khói trắng, nhưng Dương Siêu lại cau mày 1 cái. Tôi mơ hồ nhìn thấy 1 con chuột màu râu trắng to cỡ đầu người đang vội vàng chạy trốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957170/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.