🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi sợ hãi vô cùng, là do vật nặng quá nên mẹ tôi mới gãy tay sao? Nhưng mà làm gì có chuyện đó, chắc chắn là do kẻ khác làm mẹ tôi gãy tay.

Tôi vội vã chạy vào, thấy tôi mẹ rất ngạc nhiên.

"Để con đưa mẹ đến bệnh viện."

Tôi gấp rút muốn giúp bà ấy.

"Đến bệnh viện cũng chẳng có ích gì đâu."

Bà ấy lắc đầu.

Không đi bệnh viện thì làm thế nào bây giờ? Tay bà ấy đang bị gãy thế này. Mẹ xoa đầu tôi và bảo:

"Con ở trong nhà, đừng chạy lung tung."

Vừa nói, bà ấy vừa chịu đựng cơn đau, nhấc cánh tay bị gãy vì trật khớp, rồi bước ra ngoài. Nhưng từ đầu đến cuối, mẹ tôi đều không một lời kêu than.

Hôm nay mùng ba, mẹ vẫn không lỡ hẹn. Dù đang bị gãy tay vẫn phải đi. Bà ấy lên núi làm cái quái gì vậy? Tôi thực sự lo lắng và lao ra ngoài. Không biết có chuyện gì xảy ra với mẹ tôi, tôi sống phụ thuộc vào mẹ từ nhỏ, nếu có chuyện gì xảy ra thật thì tôi biết phải làm thế nào? Nhưng khi đuổi đến chân núi thì phát hiện mẹ đã lên núi rồi. Tôi tìm rất lâu mà không thấy, nên chỉ biết trở về nhà và chờ đợi trong tuyệt vọng. Trước đây, vào ngày mùng ba hàng tháng, bà ấy luôn về nhà đúng giờ lúc 6 giờ tối, chắc hôm nay cũng vậy thôi.

Lúc tôi vẫn chưa về đến nhà, từ rất xa, tôi đã thấy Trương Trường Sinh, người vừa tìm tôi lúc nãy, đã quay trở lại. Dường như chú ấy đã đợi ở cửa nhà tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-thien-menh/957160/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đoán Thiên Mệnh
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.