"Cúp điện?" Có người lên tiếng hỏi.
"Phi, khẳng định là có ai đó ở phòng điều khiển kéo công tắc điện rồi, xem lão tử đi chơi chết hắn đây." Có người ở một bên hùng hùng hổ hổ, ngẫu nhiên có vài bước chân vang lên.
Lưu Hoành ậm ừ một tiếng cảm thấy nói có lý, anh ta gật đầu, đang muốn đi theo tiếng bước chân, nhưng đột nhiên, động tác của anh ta dừng lại.
Không đúng, âm thanh này nghe...... Có vẻ hơi quái lạ.
Tiếng bước chân loáng thoáng, vụn vặt từ xa tới gần, phảng phất như gần sát bên tai, lại như rất xa xôi, từ bốn phương tám hướng không ngừng truyền đến......
Khi thì nặng nề, khi thì nhẹ nhàng hữu lực, dường như còn kèm theo tiếng kim loại xẹt qua trên mặt đất......
Không đúng, đây không phải là tiếng phát ra từ người bên cạnh hắn!
"Mấy cậu......" Anh ta vừa mới mở miệng, muốn nhắc nhở đồng bọn bên cạnh, nhưng lời vừa mới đến miệng, một trận kêu gào kinh thiên động địa bỗng nhiên vang lên ——
"A ——!!!!!"
"A ——!! A!!! Cứu mạng!!! Cứu mạng!!! Lưu ca mau cứu em!!! Cứu mạng!!!!"
Tiếng hét tuyệt vọng đâm thủng màng nhĩ anh ta. Lưu Hoành sửng sốt một lúc, theo đó lập tức lấy lại tinh thần. Anh ta vươn tay muốn nắm lấy người bên cạnh, nhưng đổi lại là một khoảng không.
Một trận lạnh lẽo từ đáy lòng nổi lên. Lưu Hoành có chút hoảng loạn.
Anh ta mờ mịt nhìn xung quanh một vòng, bỗng nhiên nhớ tới trong túi của mình còn mang theo một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-tuyet-menh/1928591/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.