Trong bóng tối, có tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên.
Bước chân thiếu niên theo tiếng bước chân dừng lại.
Đôi mắt cậu hơi rũ xuống, bàn tay phải nắm chuôi gươm từ từ siết chặt.
Thanh âm càng ngày càng gần, phảng phất như sát bên tai. Cùng với một mùi hôi thối và máu tanh nồng nặc, một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên phía sau cậu, sau đó——
【 Keng——! 】
Tiếng va chạm kim loại chói tai nháy mắt vang lên!
Thiếu niên xoay người, thân ảnh lập loè phóng như bay kia như một bóng ma. Những chiếc răng nanh sắc bén bị vũ khí đánh văng ra, bay lên không trung, lập tức vô cùng phẫn nộ, phát ra một trận gào thét càng thêm điên cuồng.
Nó quay đầu nhìn khắp nơi xung quanh tìm kiếm tung tích thiếu niên. Cuối cùng nhìn thấy một bóng người mơ hồ ở phía sau, tiếp đó rít lên tiếp tục tiến lên ——
【 Xoẹt——! 】
Lại một lần, nó há mồm muốn đem người trước mặt cắn xé thành hai nửa, nhưng mà răng nanh sắc bén lại một lần bị bật ra xa.
Nhìn kỹ hơn, bóng người trước mắt lại lần nữa mất tung tích.
Quái vật há miệng thở hổn hển, từ chóp mũi phụt lên từng đợt sóng nhiệt hôi thối. Lần này, nó không còn cuồng nộ rống về phía trước nữa, mà dừng động tác, sắc mặt trở nên lanh lợi lên, nó híp mắt bắt đầu nghiêm túc nhìn bốn phía.
Không khí rơi vào tĩnh lặng trong chốc lát.
Trong bóng tối, thiếu niên an tĩnh đứng ở cuối hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-tuyet-menh/1928587/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.