Trong toilet của quán bar, lão Vạn và một người bạn cùng đi tiểu.
“Đại lý rượu của Chí Bân bàn thế nào rồi?”
“Gần được rồi thì phải, nghe cậu ấy nói một khoảng thời gian nữa bên nhà máy rượu sẽ đến khảo sát, tám chín phần rồi.”
“Nhanh vậy à? Đăng kí công ty được rồi?”
“Đăng kí giấy phép kinh doanh, bên đó yêu cầu thâm niên ít nhất là hai năm, Tôn Dung làm trung gian ở trong, giúp cậu ấy tìm một công ty trước đây làm rượu nho, cậu ấy tiếp nhận rồi.”
Tiểu xong rồi giũ một cái, người đàn ông hiểu được câu của lão Vạn, “Hai năm nay Tôn Dung quả thật đối với Chí Bân không thể chê được, cũng không biết toan tính việc gì đây.”
Lão Vạn cũng tiểu xong, kéo dây kéo, “Có người là trong số mệnh có quý nhân, thật sự đừng ghen tị đấy…”
“Ghen tị khỉ…”
Người đàn ông kéo quần xong, cùng đi theo lão Vạn ra ngoài, tiếng nhạc lớn dần.
Hai người vừa nói vừa cười đi trở về băng ghế dài, Hà Chí Bân và Chung Đình đang định đi.
“Đi sớm vậy sao?”
“Cô ấy uống say rồi, em đưa về trước. Mấy anh chơi đi.” Hà Chí Bân cầm áo khoác, bàn tay ôm eo Chung Đình.
Lão Vạn nhắc, “Một khoảng thời gian nữa đi ngâm suối nước nóng, đừng có quên đấy.” Rồi nhìn Chung Đình, “Đến lúc đó đi chơi chung với chúng tôi nhé.”
Chung Đình mỉm cười.
Ra khỏi quán bar, bên ngoài đen kịt, ánh đèn đường vắng lặng hắt xuống con đường nhựa, kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-thuy-tinh/2030911/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.