Ngũ Hạ Cửu bật một chiếc bật lửa, miễn cưỡng có thể chiếu sáng xung quanh.
Đây rõ ràng là một lối đi nhân tạo được khai quật, bức tường cùng lắm cao khoảng hai mét, bề ngang gần như đủ để chứa hai người đi cạnh nhau. Không còn chỗ trống nữa.
Mà trên bức tường này cũng không có manh mối hay bức vẽ bản đồ gì.
Ngũ Hạ Cửu không khỏi duỗi tay chạm vào vách tường, vòng tay cũng không có phản ứng gì.
Cậu đến Quán tộc nhiều ngày như vậy, hình như chỉ có “nguyền rủa của Quán tộc” được kích phát.
Sau khi biết về lời nguyền của bộ tộc người Quán từ A Hữu: “được khám phá" đã trở thành "khám phá được 43%", nhưng ngoài phần thông tin liên quan này, không có gì khác.
Điều này có vẻ không quá thích hợp.
Ngũ Hạ Cửu không khỏi liếc nhìn A Hữu, nhưng bắt gặp ánh mắt anh ta quay lại nhìn.
A Hữu nói: “Sao vậy?"
Ngũ Hạ Cửu: "Không có chuyện gì, anh có biết thuốc thánh cụ thể được giấu ở đâu không?"
A Hữu: “Tôi không biết, tôi chỉ biết rằng thuốc thánh được để vào sườn núi, nó được bộ tộc người Quán cất giữ trong một trong những thạch thất, nhưng tôi không biết nó là thạch thất nào. "
"Chúng ta vẫn cần phải tìm cẩn thận một chút."
“Vậy thì mau đi tìm.” Tiểu Phương liếm miệng, duỗi tay rút một con dao găm từ trong giày ra, vung tay nói: “Tôi hình như cũng có vảy cá.”
Thân ảnh của Ngũ Hạ Cửu vừa muốn rời đi, ngọn lửa của bật lửa lập tức tắt, cậu bật lại, nhìn Tiểu Phương và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-luan-hoi-khoi-dong-lai-khong-gioi-han/903864/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.