Ngũ Hạ Cửu không kịp suy nghĩ kỹ, vội vàng xoay người lại chạy về chỗ tượng rùa đá khổng lồ.
Bây giờ không thể xuống được, cũng không thể bị người già trong làng phát hiện, nếu không sẽ là bị đuổi ra khỏi làng, hoặc bị nhốt lại...
Dù thế nào thì hậu quả đều không tốt lắm.
Sợ rằng một khi bị dân làng bắt, chờ đợi cậu có thể là rơi vào tay của Hoàng Tài Phóng, sau đó bị ông ta nuốt vào bụng.
Nhưng bây giờ cậu nên trốn ở đâu?
Ngũ Hạ Cửu nhìn quanh bốn phía.
Ngay sau đó, ánh mắt của cậu dừng lại trên quan tài đá...
Khi những người già trong làng cầm theo gậy gỗ hoặc xẻng sắt đi vào cấm địa, họ thấy quan tài đá bị khiêng lên, nghiêng ngả đổ xuống đất, nắp đậy cũng rơi sang một bên, mà xung quanh là một đống lộn xộn.
——Thứ giấu bên dưới quan tài đá rõ ràng đã bị người ta lén lấy đi.
Bởi vì vải màu đen bọc thứ đó bị ném trên mặt đất trống cách đó không xa, rõ ràng là bị vứt bỏ.
Ngoài ra, đi về phía trước theo hướng tấm vải đen, thấy một nửa thiền trượng vàng nằm trong đám cỏ dại, là phần trên, xem ra là rơi xuống trong lúc người kia hốt hoảng chạy trốn...
Một ông lão đi tới nhặt nửa đoạn thiền trượng lên, lúc trở lại nhặt cả tấm vải đen lên, bước chân của ông lão không ngừng lại cứ thế đi thẳng về phía quan tài đá.
Ông lão đi đến gần quan tài, nhìn vào không gian dưới cùng của quan tài.
Bởi vì một nửa quan tài nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-luan-hoi-khoi-dong-lai-khong-gioi-han/903818/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.