Sau khi đi được 15 phút, Ngũ Hạ Cửu nhìn bão tuyết bên ngoài dần dần ngừng lại, tốc độ của con tàu cũng chậm lại, phía trước mơ hồ xuất hiện một mảnh lạnh băng tái nhợt.
“Đó là…… Nơi nào?”
Giáo sư Trịnh Dữu bước đến bên cạnh cửa sổ lẩm bẩm:
“Tại sao vẫn còn đất ở cuối tuyến đường này?”
Sau khi trạm nghiên cứu được xây dựng ở vùng địa cực băng đảo, các nhân viên nghiên cứu đã thăm dò khu vực biển xung quanh, vẽ ra không ít tuyến đường.
Nhưng giáo sư Trịnh Dữu chưa bao giờ nhìn thấy tuyến đường trước mắt này, đương nhiên ông ta cũng không bao giờ nghĩ sẽ có một vùng đất khác đột nhiên xuất hiện ở vùng biển này. rằng
Khi con tàu tiến gần hơn, những người trên tàu cũng nhìn thấy diện mạo thực sự của đất liền.
—— Đó là một dòng sông băng trôi trên đại dương, vô tận không dứt, không nhìn thấy được điểm cuối.
Sông băng cao ngất, màu xanh liên tiếp nối liền nhau, chỉ liếc mắt một cái, chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, cũng không biết nó được hình thành như thế nào.
Đây là nơi giáo sư Smith, giáo sư Chương và những người khác đã chạm đất sao?
Mọi người còn chưa kịp ổn định tinh thần lại thì con tàu thuộc trạm nghiên cứu đã từ từ cập vào bờ sông băng, màn hình điều khiển cũng đột ngột tắt đi.
Có vẻ như con tàu này chở họ đến đây, bây giờ, lặng lẽ chờ họ xuống tàu.
Còn bọn họ…… Lại không biết bản thân sẽ gặp phải những gì trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-luan-hoi-4-khu-rung-tinh-lang/659924/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.