Không bao lâu, trong tòa nhà Khang Phúc đã có không ít cảnh sát, họ đều được giao nhiệm vụ bắt đầu kiểm tra tòa nhà, từ tầng ba mươi trở xuống, mỗi một căn phòng đều phải đi vào trong kiểm tra một chút.
Nhưng kỳ lạ chính là, khi Lan Hồ Điệp dẫn theo Bạch Cáp Tử cùng Tuyết Dung đều nhân lúc trước khi bầu trời sụp tối đã trở về, ba mươi tầng lầu cũng đã kiểm tra gần xong, nhưng vẫn như cũ, không tìm thấy bóng dáng của bà Đặng cùng Bành Đại Tài đâu.
Vì để không làm hoang mang, ngoại trừ Lý Bảo và đám người đã thấy được thi thể lúc ấy ra, cảnh sát sẽ đối với những người khác, che giấu tình trạng bi thảm của thi thể, chỉ nói có người chết ở trong phòng, nhưng hung thủ vẫn chưa tìm được, e rằng vẫn còn trốn trong tòa nhà, chỉ sợ buổi tối sẽ xảy ra chuyện, nên hy vọng mọi người có thể tạm thời chuyển ra khỏi tòa nhà Khang Nhạc.
Đột nhiên như vậy, bọn họ còn được yêu cầu chuyển dời đi, buổi tối có thể ở nơi nào. Một số người cảm thấy, chỉ cần đóng cửa lại là sẽ không có chuyện gì, trước khi cảnh sát tới cửa thì chạy ra ngoài.
Đa số mọi người trong tòa nhà Khang Nhạc đều nghĩ như vậy.
Cảnh sát cũng không biết làm sao, cuối cùng báo cáo lên cấp trên, vì thế cảnh cục lại phân công ba người túc trực ở tầng một của tòa Khang Nhạc.
Người đàn ông trung niên sợ hãi, vội quay về phòng để lấy một số đồ vật rồi dời ra ngoài ở.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-luan-hoi-4-khu-rung-tinh-lang/659884/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.