Lý Bảo đưa bọn họ đi đến chỗ có cầu thang, có vẻ như họ phải đi lên tầng trên.
Vân Du không nhịn được nói:
“Tôi thấy toà nhà này có hơn 20 tầng, chẳng lẽ không có lắp đặt thang máy sao? Tại sao còn phải đi thang bộ?”
Lỡ như nơi bọn họ phải sống ở tuốt trên tầng 8, tầng 10, đến nơi còn không kiệt sức mệt chết à.
Lý Bảo quay đầu liếc mắt nhìn Vân Du, nhếch môi, lộ ra hàm răng lởm chởm màu vàng, nói:
“Toà nhà này đã được xây lâu lắm rồi, ban đầu mới xây chỉ cao có 5, 6 tầng.”
“Để tôi nghĩ lại, hẳn là 6 tầng, lúc đó lắp đặt thang máy kiểu gì, cứ đi bộ lên là được.”
“Nói nữa, hầu hết lúc đó mọi người còn không biết thang máy ra sao đâu, phí lắp đặt cũng rất đắt.”
Lý Bảo lắc đầu, bĩu môi.
Ngũ Hạ Cửu: “Ban đầu chỉ cao 6 tầng thôi sao, thế hiện tại nó cao như vậy là xây thêm?”
Lý Bảo: “Không sai, khi đó đang bùng nổ lao động, có rất nhiều người từ bên ngoài đến Cảng Đảo giống như các cậu bây giờ, đất đai ở Cảng Đảo rất đắt đỏ.”
“Cũng chỉ có thể xây thêm phía trên, cứ thêm liên tục liền thêm tới tòa nhà 30 tầng như hiện tại.”
“Từ tầng 1 đến tầng 12 là không có thang máy, từ tầng 12 hướng lên trên thang máy mới được lắp đặt, nếu không phải sau này xảy ra……”
“Cả hai tòa nhà này đều có thể xây đến 50 hoặc 60 tầng.”
Câu cuối cùng Lý Bảo mơ hồ nói không rõ.
Ánh mắt Ngũ Hạ Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-tau-luan-hoi-4-khu-rung-tinh-lang/659879/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.