Mùa hè năm sáu tuổi này, U U thuận lợi lên lớp 2.
Trường học đổi đồng phục mới, là một chiếc váy caro xanh trắng kiểu Tây, mặc vào mùa hè mát mẻ sảng khoái như một cây kem tỏa ra hơi lạnh nhè nhẹ.
Buổi sáng khi Úc Lan đưa U U ra cửa thì nhìn bé một lúc lâu, ngập ngừng nói: "Có phải gần đây... con gầy hơn không?"
Cố Khải Châu cũng đánh giá U U một lượt: "Đúng thật là gầy hơn, đây là chuyện gì vậy? Mọi ngày cũng ăn không ít cơm mà?"
Nói là ăn không ít, không bằng bảo rằng gần đây lượng cơm U U ăn ngày càng nhiều hơn.
Nhưng mà cũng rất bình thường, U U cả ngày ngoại trừ đi học ngồi trên lớp thì thời gian còn lại nếu không phải bị giáo viên ba lê bẻ cong chân đến sau gáy cũng là trượt nhảy trên sân băng.
Cứ lăn lộn như vậy, cho dù là bị bệnh kén ăn thì cũng có thể đói đến ăn được hai chén.
Úc Lan vui mừng nói: "Đây là chuyện tốt, điều này cho thấy U U của chúng ta rốt cuộc cũng thoát khỏi giai đoạn trẻ nhỏ, ít nhất thì lúc ra ngoài sẽ không bị ngộ nhận là bạn nhỏ ở nhà trẻ."
U U bất mãn ngẩng đầu: "Đã sớm không còn ai hiểu nhầm nữa rồi! Chỉ có người lớn như ba mẹ mới nhận sai thôi!"
"Được được được, sửa soạn tốt rồi thì nhanh chóng đi học nào, đừng để ngày đầu tiên đã đến trễ."
Hai vợ chồng mở cửa, chờ hai đứa trẻ lên xe.
U U lại duỗi cổ ngó vào bên trong vài lần: "Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385222/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.