Gấu trúc nhỏ trong gương nhìn qua không khác mấy so với hình dạng con người của U U.
Lỗ tai màu đen, quầng mắt thâm, tay chân cũng phủ một lớp lông mềm đen huyền như lông quạ, còn vùng lưng và bụng lại là màu trắng, bé ngây ngốc đứng trước gương, gấu trúc nhỏ trong gương cũng ngây ngốc nhìn bé.
Giống một bánh trôi nhỏ mè đen.
Vốn dĩ là một bộ dạng đáng yêu đến cực độ, nhưng bánh trôi nhỏ lại không vui vẻ một chút nào.
Vì sao bé lại biến thành bánh trôi... Không phải, vì sao lại biến thành gấu trúc rồi??
U U đứng trước gương sửng sốt khoảng ba phút mới nhận thức được sự thật bản thân đã biến thành gấu trúc mình ghét nhất, bé không biết trong mắt người khác bé có bộ dạng gì, nhưng bé biết trong mắt mình lúc này...
Bé trông càng ngốc nghếch khờ khạo!!
U U bi phẫn đan xen dùng cả bốn chân chạy đến đầu giường tìm được đồng hồ thông minh, bé muốn gọi Ung Trạch cầu cứu nhưng không ngờ móng vuốt nhỏ chọc nửa ngày cũng không thể thuận lợi trượt màn hình.
U U cúi đầu xòe hai móng vuốt ra, nhìn nhìn đệm thịt mum múp mềm oặt của mình.
Bọn mày muốn cái gì hả!
Đương lúc U U đau đớn vô cùng vì bộ dáng hiện tại thì ngoài cửa có động tĩnh.
"U U, em đỡ hơn chưa..."
Năm giờ sáng, Cố Diệu Diệu dậy đi vệ sinh, tiện thể ghé qua xem tình trạng của U U.
Nhưng cô không ngờ rằng vừa mở cửa ra đã nhìn thấy một bé gấu trúc vô tội rưng rưng nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385211/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.