Edit & Beta by Thiên Bách Nguyệt.
***
U U làm chân sai vặt đi mượn điện thoại chạy vào trong thì thấy người lớn đang ngồi trên sô pha trong phòng khách nói chuyện phiếm. Thấy U U, dì cả cười khanh khách hỏi: "Sao U U lại vào đây rồi? Có khát không? Dì lấy cho cháu ly nước trái cây."
Dì cả nhiệt tình vẫy tay gọi U U tới, cầm lấy ly nước trái cây trên bàn của mình còn chưa uống đưa cho bé.
Quả thật U U hơi khát, bé nhận lấy ly nước rồi uống một ngụm lớn, xong rồi liếm môi, ngoan ngoãn nói: "Cảm ơn dì cả ạ."
Đôi mắt của bé gái trong veo như nước, một tiếng gọi giọng trẻ con kia ngọt đến mức trái tim đều tan chảy.
"Thật ngoan."
Hai nhà bác trai đều chỉ có con trai, còn là mười mấy tuổi khó quản, chợt thấy một bé con nho nhỏ mềm mụp như vậy, họ đều hận không thể ôm về nhà mình nuôi.
"Dì cả ơi, cháu có thể mượn hai cái điện thoại không ạ?"
Dì cả nghe xong thì vẻ mặt có chút kỳ lạ: "Mượn điện thoại để làm gì? Vì sao còn muốn hai cái?"
Cố Khải Châu và Úc Lan cũng thấy thắc mắc, bình thường U U gọi điện đều dùng đồng hồ thông minh, xem phim hoạt hình thì có ipad và TV, trước nay luôn không cần dùng điện thoại.
U U nghĩ ngợi, nhớ rằng lúc hai anh trai nhờ bé có dặn không được nói là bọn họ muốn điện thoại.
Để cẩn thận hơn thì họ còn bịa chuyện giúp U U.
"Anh cả và anh hai bảo rằng bọn con lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385205/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.