*Lưu ý: Vì tỷ giá tiền các nước khác sang VND thay đổi liên tục nên Nguyệt sẽ giữ nguyên đơn vị tiền, ai tò mò có thể lên mạng đổi.
* * *
Ung Trạch toàn năng đã nhanh chóng giải quyết thuận lợi chuyện này.
Vé vào sở thú động vật nhỏ cũng không đắt lắm, vé dành cho trẻ em chỉ một trăm tệ, thêm tiền đi xe buýt và hai phần cơm cộng lại cũng chỉ hai trăm tệ mà thôi.
So với chi phí cắm trại dã ngoại lên tới năm nghìn tệ thì chuyến tham quan sở thú này quả thật rất phù hợp với túi tiền nhỏ của Khương Đường.
Khương Đường cũng không muốn về nhà, hầu hết những ngày nghỉ của cô đều dùng để chăm sóc em trai và phụ giúp việc trong nhà, chi bằng cứ bỏ ra hai trăm tệ để đổi lấy một ngày vui vẻ, từ lâu cô đã nghĩ xong chuyện này.
Nhưng mà U U lại không hề biết điều này, khi lớp trưởng thống kê danh sách học sinh đăng ký đi tham quan, U U còn ra vẻ đáng thương kéo tay Khương Đường nói:
"Những bạn khác đều có người chơi cùng, Đường Đường cậu nhẫn tâm để tớ một mình cô đơn, không có người cùng đi vệ sinh, không có người cùng ăn cơm, không có ai giúp tớ chụp ảnh, không ai quan tâm, không ai yêu thương, giống như một cây cải thìa bơ vơ dưới đất sao.."
U U càng nói càng cảm thấy chua xót, chỉ thiếu điều cầm theo một cái chén mẻ đến góc đường ngồi xổm để biểu diễn.
Cho đến khi biết rằng Khương Đường cũng đi bé mới thu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385157/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.