Cô bé nổi giận đùng đùng, trừng lớn mắt nhìn ông. Vô cớ bị ghét, Cố Khải Châu chẳng hiểu mô tê gì, ông gãi gãi đầu, kẹp bút trong tay ra sau tai, khom lưng hôn hôn mặt U U. "Ngoan, qua bên kia ngồi một lát, ba ba nói chuyện với những bạn nhỏ khác xong thì qua đó tìm con, nếu không biết chữ có thể tìm Đinh Nghiêu ca ca, để cậu ấy đọc lời thoại cho con nghe." U U cảm thấy bé là chú chó Bulldog* vô cùng sung sức, nhưng trong mắt Cố Khải Châu bé lại chỉ là một chú mèo con nanh vuốt chưa phát triển đầy đủ. Vì thế con mèo con hung dữ bị bố xách lên đặt trên ghế nhỏ ngồi ngay ngắn. "U U ngoan nha, ba ba có việc bận đi trước." Cảm xúc của một đứa trẻ vốn không dễ nắm bắt, suy nghĩ cũng mơ hồ khó có thể lý giải được, Cố Khải Châu cho rằng bé lại thỉnh thoảng ngây ngốc nữa nên không hỏi sâu lời nói của bé có ý gì. Cố Diệu Diệu nhạy cảm chú ý tới tâm trạng của U U hình như có chút suy sụp, vì thế đi tới hỏi. "Làm sao vậy?" U U bẹp miệng nằm vào trong lòng ngực của chị gái. "Em muốn về nhà."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]