Edit & Beta by Thiên Bách Nguyệt 
(Tìm Beta) 
****** ****** 
Một đêm trằn trọc khó ngủ, Cố Diệu Diệu bị một loạt tiếng đàn violon khó nghe đánh thức. 
Kẽo kẹt kẽo kẹt. 
Giống như cưa đầu gỗ. 
Tức giận rời giường mở cửa đi ra khỏi phòng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy dưới lầu, U U dưới sự giám sát của thầy giáo cùng Úc Lan, đáng thương vô cùng mà học đàn violon. 
Úc Lan nghe đàn rất tức giận: "... Học cũng đã học nửa năm, như thế nào mỗi lần đàn vẫn giống như cưa đầu gỗ vậy? Ngay cả một khúc hoàn chỉnh cũng kéo không ra?" 
Cô giáo dạy đàn violon giải thích: 
" Đàn violon cùng dương cầm là hai loại nhạc cụ khác nhau, thời gian đặt nền móng cũng tương đối lâu, còn có một vấn đề chính là U U tuổi quá nhỏ, ngón tay thì cần lớn như vậy, tuổi này bồi dưỡng đam mê là chủ yếu...." 
Úc Lan cũng không để ý nhiều như vậy, cô chính là muốn U U lập tức học được, không thể kém hơn so với hài tử khác. 
Trong khi hai người cãi cọ, đứng mệt mỏi, U U trộm dịch đến bên cạnh sô pha, nghiêng người dựa vào liền nằm giống con cá mặn. 
Sau đó liền thấy được Cố Diệu Diệu đang ở lầu hai nhìn cô. 
Vì thế U U lập tức hướng Diệu Diệu phất tay, tặng kèm một nụ cười ngây thơ đáng yêu: " Chị, chị tỉnh rồi! " 
Cố Diệu Diệu đón nhận nụ cười tràn đầy tín nhiệm của U U, nháy mắt lại nhớ lại nụ hôn chúc ngủ ngon ươn ướt tối hôm qua. 
Tối hôm qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-vai-ac-ba-tuoi-ruoi/385031/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.