"Nhưng mà, Sơ Sơ, ta đã từng giết người! Ta đã từng giết rất nhiều người!" Vân Bắc Hàn cúi đầu nhìn người con gái trong ngực mình, thành thật nói.
Trong giọng nói của chàng mang theo một tia kích động khó phát hiện.
Nàng vừa mới nói, cho dù chàng không giết người thì nàng cũng tin.
Chàng chỉ sợ, sợ nàng ghét bỏ mình từng giết người, hơn nữa còn giết rất nhiều người!
Chàng không thể nào lừa nàng.
Tô Ngôn Sơ ngẩng đầu, mắt nhìn lên Vân Bắc Hàn, nhìn thấy trong mắt chàng có chút chờ mong lại xen lẫn một chút bối rối.
Nàng cười cười, mở miệng nói: "Ta biết mà."
Tất nhiên nàng biết chàng từng giết người!
Nàng tận mắt chứng kiến chàng vì nàng mà giết Vân Thiên Trọng và Tô Yên Nhiên, thủ đoạn cực kì tàn nhẫn.
Nàng cũng biết, chàng trở về từ vực sâu ngàn xà, giết không ít người trước kia từng làm tổn thương chàng.
Một người bò lên từ địa ngục, giết người đẩy chàng vào địa ngục, coi như là làm việc ác nhưng vẫn trừng trị ác?
Vấn đề này, chỉ sợ mãi cũng không có đáp án.
"Nàng đã biết?" Vân Bắc Hàn không ngờ được là Tô Ngôn Sơ sẽ trả lời ba chữ như vậy.
"Chàng chính là chàng, chàng làm gì cũng được, ta không quan tâm."
Ở kiếp trước, lúc nàng tối tắm tuyệt vọng nhất, căm hận nhất, chàng như anh hùng từ trên trời bay xuống, báo thù rửa hận cho nàng.
Chỉ cần là chàng là được.
Những thứ khác nàng không quan tâm.
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-tieu-tac-tinh-trong-sinh-thanh-man-cap-dai-lao/3431869/chuong-26.html