Nhóm dịch: Bánh Bao 
Nhìn đôi giày trên tay Tảo Tảo, nước mắt trong mắt Đường An thiếu chút nữa rơi xuống. 
“Ban ngày đưa cho bác là được rồi, sao phải đến tối mới đưa?” 
“Bà nội nói bác nhất định sẽ mất ngủ, khi nhìn thấy đôi giày này sẽ có thể ngủ ngon hơn.” 
Hiểu con không ai bằng mẹ. 
Đường An nhận lấy giày ôm vào trong ngực, giọng nói chú ta nghẹn ngào. 
“Tảo Tảo, ơn cháu.” 
“Bác ơi! Bác đừng buồn nhé, ông nội nói với cháu là buồn chỉ dành cho những người xứng đáng, dân làng không xứng đáng.” 
Vì dỗ Đường An vui vẻ, Tảo Tảo còn nói cho đối phương biết chuyện mình mơ thấy ông Đường. 
Hơn nữa còn đề cập đến nguyên nhân vì sao chân anh cả vẫn cứ sưng không khỏi. 
“Phong thủy không tốt? Xây lại nhà?” 
Đường An giơ tay lên lau nước mắt ở khóe mắt, chú ta không thể tưởng tượng nổi nhìn bé gái trước mặt. 
Tảo Tảo dùng sức gật đầu: “Ông nội truyền thụ hết bản lĩnh cho cháu, tuy rằng cháu vẫn chưa học được toàn bộ, nhưng nếu muốn anh cả đi lại được, thì nhất định phải xây nhà.” 
Không thể chậm trễ. 
Nghĩ đến chân con trai lớn của mình, Đường An cũng không có tâm tư quan tâm mình có thể làm thôn trưởng hay không. 
“Anh cả cháu là người muốn thi đại học.” 
Đường Hưng Quốc học rất giỏi, thành tích ở trường cũng thuộc hạng đứng đầu. 
Kỳ thi tuyển sinh đại học vào tháng 7 tới, nếu kết quả thi xuất sắc, có lẽ cậu ta thực sự có thể thi đỗ đại học. 
“Đúng vậy bác ơi, cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601161/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.