Nhóm dịch: Bánh Bao
“Đầu đông của thôn cũng không có ai cả, chúng ta không thể giống như kẻ ngốc đứng ở đây.”
“Chờ lúc nữa đi, không chừng lát nữa người sẽ trở về.”
“Được!”
Vì vậy, ba người ngồi trên tảng đá lớn, ngây ngốc nhìn về phía núi Lạc Đà.
Cũng không biết qua bao lâu, Tảo Tảo bỗng nhiên nghe được phía sau truyền đến một trận tiếng bước chân.
Khi tiếng bước chân càng lúc càng gần, Tảo Tảo nhảy xuống tảng đá.
Còn không đợi cô xoay người lại thì đã nghe thấy giọng nói quen thuộc.
“Các ngươi có chờ ở đây cũng vô dụng thôi.”
Sao tên yêu nghiệt kia lại xuất hiện ở chỗ này? Tảo Tảo mượn ánh trăng sáng nhìn về phía người tới.
Người đàn ông cao gầy đứng dưới ánh trăng, phảng phất như một vị thần.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo một tia ý cười như có như không, cứ yên tĩnh liếc nhìn bọn họ.
“Sao anh lại ở đây?”
Còn vào lúc này nữ chứ!
Sao cô cứ cảm thấy người này có chút không nắm bắt được nhỉ?
“Em còn ở đây được, thế sao tôi không thể nhỉ?”
Khương Thừa Nghiệp hỏi ngược lại một câu, nhưng cuối cùng vẫn giải thích.
“Nếu như các người muốn người nhà an toàn, thì có thể theo tôi vào tìm người.”
Trần Mỹ Lệ và Đỗ Quyên hiển nhiên có chút không tin tưởng Khương Thừa Nghiệp.
Song không còn cách nào khác, hai người bọn họ thật sự lo lắng cho chồng của mình, vì thế dự định đi theo đối phương vào núi tìm người.
“Tảo Tảo còn quá nhỏ, một người ở lại chăm sóc Tảo Tảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601145/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.