Nhóm dịch: Bánh Bao
Nhìn chiếc máy bay bị hỏng, còn có Tiểu Bảo khóc lóc không ngừng.
Tảo Tảo đau cả đầu, vì thế cô cầm lấy máy bay, lại chạy đến kho tìm một khối gỗ không dùng, dụng cụ, còn có các loại đinh.
Cô định làm cho Tiểu Bảo một chiếc máy bay di chuyển được.
Mặc dù quá trình này là khó khăn, song kết quả là rất đáng khích lệ.
Chủ yếu là cánh quạt đơn giản, cũng có thể dỗ dành trẻ em.
“Chà, trông em không lớn lắm, thế mà còn có thể làm cánh quạt! Chậc chậc, chính là có chút xấu xí.”
Bỗng nhiên, bên tai truyền đến giọng nói của tên yêu nghiệt kia.
Bàn tay Tảo Tảo run rẩy dữ dội.
“Nhóc con, tôi mới nghe thím em nói, bệnh của Tiểu Bảo là do em chữa khỏi hả?”
“Chị em còn nói tư thế kết thủ ấn của em rất đẹp.”
Nghe thấy những lời này, Tảo Tảo buồn bực trợn trắng mắt.
Tính cách bát quái này của Đường Hiểu Hiểu đúng là thích hợp làm phóng viên, nếu không thì quả thật lãng phí nhân tài.
“Ha ha... em có thể nói cho tôi biết hay không...”
“Vị tiên sinh này, tôi không thể! Còn nữa, một người lớn như anh vì sao cứ hỏi thăm chuyện nhà người khác thế?”
Tảo Tảo đứng lên, sau đó lôi kéo Tiểu Bảo đi vào trong phòng.
Trong phòng, bà Đường đang chuẩn bị giỏ tre.
Thấy Tiểu Bảo và Tảo Tảo tiến vào, chính bà còn rất kinh ngạc.
“Sao không chơi? Có tuyết không, bên ngoài lạnh quá à?”
Tuyết trong sân được dọn dẹp rất sạch sẽ, nhưng thời tiết lạnh như hầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601140/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.