Nhóm dịch: Bánh Bao
Lời nói của người đàn ông lập tức khiến Đường An ngây người.
“Tiên sinh, lời ngài nói có ý gì?”
“Theo nghĩa đen, hẳn là chú nghe hiểu, nếu như còn muốn sống thì không ngại thu lưu tôi vài ngày chứ.”
Một người đàn ông xinh đẹp nói chuyện có văn hóa, vả lại còn lịch sự.
Đường An nghĩ đến dân chúng trong thôn, chú ta không muốn chậm trễ lộ trình của mình.
Vì vậy Đường An đương nhiên không đồng ý với đề nghị của bên kia.
Bỗng nhiên, bên cạnh người đàn ông xinh đẹp kia, có một người đàn ông với chùm râu tiếp lời.
“Điều mà cậu chủ nhà chúng tôi nói, tốt nhất cậu nên tin, đừng đến lúc đó hối hận.”
Chính vì thế, Đường An cũng không dám nữa.
Cha chú ta đã từng nói rằng, một số điều thà tin nó có, không tin nó sẽ không có.
Cuối cùng, Đường An trở về nhà với mấy người này.
Tảo Tảo trốn sau đám đông, nhìn khách đến nhà.
Liếc mắt một cái cô đã nhìn thấy người đàn ông ngồi ở phía trên với diện mạo cực kỳ yêu nghiệt kia.
Không, phải gọi anh là cậu trai mới đúng.
Dáng vẻ anh trông không quá lớn tuổi, chắc tầm mười bảy mười tám tuổi, nhưng khí chất quanh người phá lệ trầm ổn.
Ngay cả tư thế cầm chén trà cũng vô cùng lịch sự.
Người như vậy tại sao lại đến nhà họ Đường ở nhờ mấy ngày?
Tảo Tảo nhìn vài lần, vừa định không để ý nữa thì chỉ thấy đối phương cũng nhìn về phía mình.
Nhất thời, tầm mắt của hai người đan xen trên không trung.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doan-sung-nam-80-be-con-huyen-hoc-co-khong-gian/4601138/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.